Our Feeds

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

Unknown

Mất ăn mất ngủ vì lời tuyên bố của bố chồng

Ông bảo tôi là loại đàn bà có chồng mà vẫn ham vui. Ông còn dọa rằng nếu còn một lần đi chơi một mình như thế này nữa là ông sẽ thẳng thừng bảo chồng tôi bỏ vợ, ông không chấp nhận con dâu như vậy.

Trước khi đám cưới, tôi và anh đã từng có 4 năm yêu anh. Trong suốt thời gian này, chúng tôi có hay ghé qua nhà nhau chơi nên chúng tôi khá hiểu và thân thiết với bố mẹ của nhau. Lúc đó, tôi rất quý bố mẹ anh vì ông bà đều là trí thức, yêu thương con cháu và cởi mở với tôi.

Khi tôi quyết định cưới anh, cả gia đình tôi và bạn bè ai cũng ủng hộ tôi hết mình. Mọi người bảo tôi số sướng vì lấy được một người chồng tuyệt vời như anh. Anh hơn tôi 8 tuổi nhưng trông không già hơn tôi là mấy. Cao to, phong độ, công việc ổn định lại đàng hoàng nên anh từng có nhiều cô gái theo đuổi. Tuy nhiên, anh rất chung tình, từ ngày yêu tôi anh không hề có lần nào khiến tôi phải nghi ngờ, ghen tuông.

Và bố mẹ tôi thì cũng rất yên tâm khi tôi được làm dâu ở trong một gia đình như n hà anh . Bố mẹ chồng đều còn khỏe mạnh, ông bà đều hiền lành, sống biết điều nên trong khu ngõ ai cũng kính nể, tôn trọng. Tôi cũng tin rằng khi làm dâu ở nhà anh, tôi sẽ không phải chịu cảnh phức tạp như gia đình khác.

Ấy thế nhưng mới về sống chung với bố mẹ anh được có hơn hai tháng mà tôi đã thấy cuộc sống thật ngột ngạt. Bố mẹ anh luôn khiến tôi thấy ngợp thở với đủ mọi loại yêu cầu.

Sau tuần trăng mật, trở về nhà chồng, tôi đã được bố mẹ chồng giao đứt cho việc lo nấu bữa sáng và bữa tối cho cả gia đình. Được giao nấu bữa sáng và bữa tối ở nhà anh nghĩa là tôi sẽ phải lo toàn bộ từ việc mua đồ, nấu ăn cho đến dọn rửa một mình chứ không có ai giúp cùng chút nào. Tôi nghĩ đã đi làm dâu thì điều này cũng là dễ hiểu nên cố gắng sắp xếp thời gian để xoay sở cho kịp hai bữa.

1 Bố chồng tôi luôn khiến tôi thấy ngợp thở với đủ mọi loại yêu cầu. Ảnh minh họa.

Tuy nhiên, không dễ tính như tôi tưởng, bố mẹ tôi cực kỳ khó tính và soi xét đến từng chi tiết bữa ăn. Chẳng có bữa cơm nào tôi nấu mà khiến bố mẹ tôi hài lòng. Hôm thì bà chê rằng nhà có người già nấu cơm khô khốc cứ như chỉ cho hai vợ chồng ăn vậy. Hôm thì ông bảo phân bổ các món trong bữa ăn không hợp lý, nhiều thịt mà lại thiếu cá. Hôm cả hai ông bà đều bảo canh nấu cứ như thể cho trẻ con ăn.

Mẹ chồng tôi lại bị tiểu đường, tôi biết ý nên khi nào đi đâu mua quà về tôi cũng chọn món quà gì đó ít đường hoặc đường dành cho người tiểu đường cho bà. Ấy thế nhưng có hôm nào đó, nấu món ăn nào đó cho cả gia đình mà có chút đường là bà lại bóng gió nói rằng nấu vậy thì chỉ mấy bố con ăn chứ bà đâu có phần khiến tôi bẽ bàng.

Không chỉ soi xét chuyện nấu ăn, bố mẹ tôi còn uốn nắn, để ý kỹ từng cử chỉ của tôi và điều gì không vừa ý là ông bà mang ra trong cuộc họp gia đình buổi tối ngay. Có một lần tôi mặc chiếc mini jupe hơn ngắn chút (nhưng có mặc quần tất dày) để đi làm, thấy vậy bà đã bắt tôi quay lại thay váy khác ngay. Tôi có làm theo lời bà nhưng tối đó bà vẫn chưa chuyện ăn mặc của tôi ra bàn luận trong suốt bữa tối hôm đó.

Bố mẹ chồng tôi luôn mang quan niệm rằng con dâu chỉ đối xử tốt với bố mẹ chồng khi bố mẹ còn giúp được việc cho gia đình, còn khi về già thì con dâu thường hay trở mặt nên cứ thỉnh thoảng ông bà lại bóng gió nói với tôi về chuyện này khiến tôi cảm thấy không thoải mái.

Tuy vậy, tôi cũng chỉ xem đây là những trở ngại hiển nhiên trong mối quan hệ nàng dâu, bố mẹ chồng. Nhưng đến sự việc gần đây thì tôi thấy thực sự sợ bố chồng.

Hôm đó, vì chị họ tôi cưới ở tận Sài Gòn. Chị họ tôi muộn chồng nên khi cưới cả gia đình tôi ai cũng mừng và ai ở đâu cũng bay về Sài Gòn để dự cưới. Tôi cũng đặt vé để đi một mình (vì hôm đó chồng tôi đi công tác) và có về xin phép bố mẹ chồng đi cưới chị.

Tuy nhiên, hôm đó khi vừa nghe tôi nói đi ăn cưới, bố chồng tôi đã cười nhếch mép mà nỏi rằng tôi hoang phí quá, đi máy bay vào tận đó để ăn cưới họ hàng. Ông bảo chi tiêu vậy thì lấy gì mà nuôi con cái.

Nhưng vì vé đã đặt rồi nên tôi vẫn nói với chồng và xin phép bố mẹ chồng cho đi. Nhưng trên suốt chặng đường đi, bố tôi cứ liên tục gọi điện để hỏi hết chuyện này đến chuyện khác chỉ để hỏi những chuyện vặt vãnh như gạo để đâu, nước mắm mua ở nhà nào, điện thoại nhà bán ga trả tiền ra sao . Tôi thừa biết, những thông tin này không cần đến tôi ông cũng có thể có được hoặc hỏi bà được. Vậy nhưng ông cứ gọi và giọng tỏ rõ sự tức tối.

Nhưng đâu đã hết, sau chuyến đi đó, tôi trở về nhà và nhận thấy thái độ của bố chồng khác hẳn. Ông bảo tôi là loại đàn bà có chồng mà vẫn ham vui. Ông còn dọa rằng nếu còn một lần đi chơi một mình như thế này nữa là ông sẽ thẳng thừng bảo chồng tôi bỏ vợ, ông không chấp nhận con dâu như vậy.

Ông cũng bảo rằng chồng tôi đầy gái theo nên nếu tôi không chú ý chăm sóc và không làm đúng ý của ông thì sớm muộn gì chồng tôi cũng bỏ tôi mà đi. Ông thậm chí còn nhấn đi nhấn lại rằng ông cho tôi nửa năm để thử thách, nếu thấy tôi còn hỗn láo hay làm trái ý ông bà thì ông sẽ trả tôi về “nơi sản xuất”.

Từ hôm nghe bố chồng nói, tôi đâm sinh lo. Tôi không biết mình sẽ phải như thế nào mới vừa lòng bố mẹ chồng đây. Dù chồng tôi có trấn an tôi rằng, bố mẹ già nên khó tính và có nói quá lời chứ thực bụng ông bà không có gì ác ý. Tuy nhiên, tôi vẫn thấy vô cùng bất an, thậm chí mất ăn mất ngủ. Làm sao để tôi thoát khỏi tình trạng này?

Subscribe to this Blog via Email :
Previous
Next Post »