Our Feeds

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

Unknown

Rùng mình nhìn thấy những thứ quái dị rơi ra từ chiếc ví của chồng

Nhìn những ký hiệu tròn, dẹt, các dãy số dài ngoằng, các ký hiệu, có, không trong những mẩu giấy với những hình thù tròn, dài, vuông, ngắn mà tôi không khỏi rùng mình.

Tôi lấy chồng được hơn 3 năm và đã có con trai 2 tuổi. Tôi làm kế toán trưởng cho một công ty liên doanh còn chồng tôi là kỹ sư công nghệ thông tin. Cả hai chúng tôi đều có thu nhập khá nên cuộc sống của vợ chồng tôi không phải quá lo lắng về kinh tế.

Nhìn vợ chồng trẻ, sáng đưa nhau đi làm, tối chở nhau về và một bước là lên xe hơi, ai cũng bảo tôi sướng. Tuy nhiên, chỉ sống trong chăn mới biết chăn có giận, tôi thấy cuộc sống hôn nhân ngột ngạt ngay từ sau vài tuần chung sống, tất cả bắt nguồn từ sự chặt chẽ, sòng phẳng trong chi tiêu đến mức quái gở của chồng tôi.

Sau khi lấy nhau, vợ chồng tôi được bố mẹ mua cho một căn nhà 2 tầng khang trang gần đó và nói là tặng vợ chồng tôi. Tuy vậy, sau khi dọn về nhà ở một thời gian, chồng tôi một hôm nói với tôi rằng căn nhà quá nhiều tiền nên không muốn để bố mẹ anh tặng hết.

Anh bảo là nhà cả hai vợ chồng ở chung nên gợi ý tôi bảo bên ngoại "đầu tư' cho ít tiền để biếu lại bố mẹ tôi. Anh còn nói rõ rằng căn nhà 2,5 tỉ nên ít nhất nhà ngoại cũng nên góp 1 tỉ.

Nhìn vợ chồng trẻ, sáng đưa nhau đi làm, tối chở nhau về và một bước là lên xe hơi, ai cũng bảo tôi sướng. Ảnh minh họa. Nhìn vợ chồng trẻ, sáng đưa nhau đi làm, tối chở nhau về và một bước là lên xe hơi, ai cũng bảo tôi sướng. Ảnh minh họa.

Nghe cách chồng nói trắng ra như vậy, thú thực tôi cũng hơi chạnh lòng nhưng phần vì nhà tôi cũng khá giả, phần vì tôi nghĩ cùng nhau góp sức để mua một ngôi nhà cho vợ chồng cùng ở là việc nên làm, nhất là khi chồng tôi đã nói vậy. Tôi đưa đủ số tiền mà anh gợi ý và gạt chuyện này ra khỏi đầu.

Tuy nhiên, càng sống với anh tôi càng nhận ra anh là con người quá ư thực tế, thực tế đến kỳ dị. Khi chuẩn bị dọn về nhà mới, anh đã ngồi lập kế hoạch mua những đồ gì và anh hoạch định sẽ hết bao nhiêu tiền cho món đồ đó.

Sau đó, anh chia đôi số tiền và bảo mỗi người chịu một nửa. Khi tôi còn chưa kịp phản ứng gì thì anh đã giải thích ngay: Lương em và lương anh tương đương nhau mà. Lúc này tôi mới ngã ngửa vì sao khi yêu tôi, anh luôn hỏi tôi kỹ lưỡng về số tiền lương, thưởng và làm thêm mà tôi có.

Nói là làm, lần đó, do tôi chưa kịp rút sổ tiết kiệm, chưa có tiền đưa anh nên anh thậm chí còn dừng lại toàn bộ việc mua sắm. Anh bảo bao giờ tôi đưa đủ tiền thì hai vợ chồng cùng đi mua. Thế là trong hai ngày đầu nhà tôi đi ăn quán chỉ vì chưa có bếp để nấu.

Có bao nhiêu tiền dồn hết cho việc sắm sang đồ đạc và sửa nhà nên đến khi tôi mang bầu phải nằm viện dưỡng thai, tôi gần như không còn tiền. Lúc ấy, bảo anh đưa thì anh bảo tiền anh còn phải lo việc khác, anh một lần nữa lại gợi ý tôi hỏi xin bố mẹ tôi. Tôi rớt nước mắt vì tủi thân nhưng tôi lại cho qua mọi việc.

Hàng tháng, cứ khi nhận lương về là anh chỉ đưa cho tôi có 1/4 lương thôi và bảo tôi rằng tôi góp thêm tiền nữa để trang trải sinh hoạt hàng ngày. Tiền anh đưa không nhiều nhưng lúc nào về nhà anh cũng tìm lý do để chê nào thức ăn ít, không ngon, nào đồ dùng không xịn khiến tôi rất khó chịu.

Nhìn thấy bạn bè được giữ tay hòm chìa khóa, được chồng tặng quà này nọ mà tôi thèm khát vô cùng. Tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong với hy vọng rồi dần anh sẽ thay đổi.

Trời ơi, sao lại có người đàn ông căn cơ, đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành đến vậy cơ chứ. Ảnh minh họa. Trời ơi, sao lại có người đàn ông căn cơ, đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành đến vậy cơ chứ. Ảnh minh họa.

Nghĩ rằng khi tôi sinh con, giọt máu của anh thì anh sẽ bớt so đo nhưng không phải vậy. Tiền sữa, tiền bỉm, tiền quần áo của con, cái gì anh cũng chia đôi và nhất định chỉ góp một nửa. Có khi tôi muốn mua hộp sữa ngoại cho con, nhưng anh bảo nếu tôi mua sữa đắt thì tự bỏ phần tiền thêm đó ra.

Những tháng đầu sau sinh con, tôi bàn với anh thuê người giúp việc để chuẩn bị tôi còn phải đi làm nhưng anh tính ngay rằng mẹ tôi còn trẻ nếu bảo bà trông sẽ đỡ được khoản tiền lớn. Rồi khi mẹ tôi sang chăm thì anh lại gợi ý nhờ bà mua này mua nọ hoặc nhờ bà mua mà không bao giờ nói trả lại tiền. Anh tận dụng triệt để tiền bạc của bà khiến tôi nhiều lúc thấy anh đáng sợ và ghê tởm. Nhưng rồi tôi chấp nhận mọi việc qua đi.

Thế nhưng mới đây một hôm do chồng tôi để quên ví ở nhà mà anh lại cần phải đọc số chứng mình thư nên đã nhờ tôi mở ví tìm chứng minh thư. Nhưng hôm đó khi cầm ví, do cầm ngược nên toàn bộ giấy tờ trong ví chồng rơi xuống nền nhà. Ngồi thu dọn lại đống giấy tờ của chồng mà tôi được phen hoảng hồn vì ở đó có cơ man nào là các mẩu giấy ghi nhằng nhịt các con số.

Nhìn những ký hiệu tròn, dẹt, các dãy số dài ngoằng, các ký hiệu, có, không trong những mẩu giấy với những hình thù tròn, dài, vuông, ngắn hệt như trò chơi xé giấy của trẻ con mà tôi không khỏi rùng mình.

Lúc đầu, tôi thoáng nghĩ rằng chồng chơi lô đề và đây là các tờ giấy chồng tính toán để chơi nhưng xem xét kỹ lại tôi nhận ra đây là cách chồng tôi ghi lại các khoản tiền đã đưa cho tôi cũng như giá của các loại đồ dùng mà tôi đã sắm. Đặc biệt ở mỗi tờ giấy đó chồng tôi còn gạch đỏ câu vợ lãi hoặc vợ lỗ.

Trời ơi, sao lại có người đàn ông căn cơ, đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành đến vậy cơ chứ. Nhìn những tờ giấy rơi ra mà tôi thấy lòng mình vỡ vụn. Tôi không chắc mình có thể sống cả đời với người đàn ông này chăng? Có cách nào để thay đổi được người chồng như thế này?

Subscribe to this Blog via Email :
Previous
Next Post »