Our Feeds

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Unknown

Phút bừng tỉnh của người đàn bà bị phản bội

Vở kịch cũng đã đến lúc hạ màn rồi. Chị phũ phàng với anh giống cái cách mà khi xưa anh đã làm với chị. Nhìn anh khóc lóc, hối lỗi mà chị thấy hả hê quá.

Từ lúc yêu cho đến khi kết hôn, chị chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ phải “giữ chồng”. Bởi anh, chồng chị là người đàn ông quá lý tưởng. Ba năm bên nhau, chị luôn tự hào rằng anh là người yêu vợ, thuỷ chung, chu đáo với con. Giữa anh và chị chưa từng xảy ra mâu thuẫn, mà nếu có cũng chỉ có chị đôi khi cáu giận với anh, chứ anh chưa từng bao giờ nặng lời với chị. Mọi việc trong nhà, anh không nề hà gì, giúp chị từ việc nhỏ nhất. Mỗi lần phải đi công tác là anh lại bịn rịn, không muốn đi. Thậm chí có lần chị còn phát hiện ra anh bị phạt lương vì tội cố tình từ chối chuyện đi công tác với lý do không muốn xa vợ. Không lẽ chừng ấy không đủ để chị tin tưởng vào anh hay sao ?

Ngay cả khi sau sinh, cơ thể chị thay đổi đến chóng mặt. Không kiêng cữ, thỏa sức ăn uống nên cân nặng của chị tăng lên đáng kể. Chị có ý định giảm cân thì anh ngăn lại:

- Béo khỏe, béo đẹp, giảm gì mà giảm chứ. Với lại em là vợ anh rồi, xấu thì anh chịu, béo thì anh yêu.

1

Chị cứ mải mê với cái vỏ hạnh phúc mà anh tạo ra. Cho đến một ngày, chị phát hiện anh có bồ. Ban đầu chị nhất quyết không tin. Nhưng khi nắm rõ những bằng chứng trong tay thì bầu trời của chị như sụp đổ. Chị lao vào anh sỉ vả, trút vào anh tất cả những căm hờn, uất ức.

Anh không những không biết hối lỗi, ngược lại anh còn lớn tiếng mắng ngược lại chị:

- Cô mắng nhiếc tôi, tôi chấp nhận. Nhưng tại sao cô không tự nhìn lại mình đi, vì đâu tôi mới thế.

Sau đó, dường như đã trơ lì, anh đi bồ bịch, đi gái gú, mặc chị đau khổ, trách móc hay khóc hết nước mắt. Nhân tình của anh còn ngang nhiên tới nhà thách đố chị. Chuyện đã đến nước này, có níu giữ cũng chẳng được gì nữa. Chị ký vào lá đơn ly hôn với đầy nỗi căm hờn, uất hận.

Rồi năm tháng qua đi, chị nhận ra ghen tuông, thù hận cũng chả ích gì. Chị bắt đầu lấy lại thăng bằng. Chị dành thời gia chăm sóc con, chăm sóc bản thân mình. Con người chị như lột xác, khiến nhiều người lâu không gặp cũng thấy ngỡ ngàng. Người ta nói không sai, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Và người ngỡ ngàng nhất lại chính là anh – gã chồng cũ của chị. Anh lân la gợi lại những kỉ niệm xưa cũ với chị. Thay vì cảm động thì sự tệ bạc của anh hiện về, khiến tim chị đau nhói. Không những thế, nhân tình của anh, ả gái trước đó từng đến tìm chị lại tiếp tục đến gặp chị. Ả ra sức mắng nhiếc chị đi quyến rũ chồng người khác. Ai quyến rũ chồng ai, không lẽ còn phải để chị chỉ cho ả ư. Chị không muốn nhưng trước những đau khổ mà hai người này đã gây ra cho chị, chị sẽ trả lại bằng đủ.

Chị khiến anh hồn siêu phách lạc. Mấy năm trời chung sống, lẽ nào chị còn không hiểu được sở thích của anh. Nhưng anh bây giờ chỉ mon men ở chị những cái ôm, những cái nắm tay chứ còn chuyện vợ chồng như khi xưa là không bao giờ. Vậy mà anh vẫn chấp nhận. Bởi chị thực sự đẹp, thực sự quyến rũ và khéo léo ra rất nhiều. Sau lần bị anh phản bội ấy, chị đã bừng tỉnh, chị hiểu một người đàn bà cần làm những gì để mình mạnh mẽ hơn, không còn phải chịu những nỗi đau đớn do chồng mình mang lại nữa. Còn ả vợ mới của anh, trông ả bây giờ chẳng khác gì chị khi xưa. Chị nghĩ mà chua chát quá.

Rồi anh mang đến trước mặt chị lá đơn ly hôn với ả vợ mới, anh muốn quay lại với chị. Vở kịch cũng đã đến lúc hạ màn rồi. Chị phũ phàng với anh giống cái cách mà khi xưa anh đã làm với chị. Nhìn anh khóc lóc, hối lỗi mà chị thấy hả hê quá. Nhất là ả nhân tình của anh. Bây giờ nhìn chị, ả lảng tránh, không còn dám hống hách như khi xưa nữa.

Subscribe to this Blog via Email :
Previous
Next Post »